Think and Live
Tôi suy nghĩ nên tôi tồn tại. Đây là một câu sai. Và hậu quả là nó đem đến sự rắc rối về tinh thần của xã hội ngày nay. Chỉ cần lấy 1 ví dụ phản chứng là Khi ngủ, chúng ta không suy nghĩ, nhưng vẫn tồn tại đó thôi.
Vì thế, nó nên được đổi lại là: Tôi tồn tại, tôi có thể suy nghĩ. Có nghĩa là việc suy nghĩ chính là lựa chọn của tôi.
Mình sinh ra trên đời là để trải nghiệm cuộc sống hay là đắm chìm trong suy nghĩ? Suy nghĩ, về thực chất nó chính là những mảnh thông tin rời rạc được mình lắp ghép với nhau, những mảnh thông tin được lấy từ những sự kiện trong thực tế, và khi xâu chuỗi lại rõ ràng thì mình gọi nó là logic.
Vì thế việc đắm chìm trong suy nghĩ cũng giống như đang sống trong một thế giới kí ức vậy, hoàn toàn quên mất cuộc sống hiện tại, quên đi sự tồn tại của chính mình.
Điều đáng buồn là xã hội hiện nay, mọi người đều coi việc suy nghĩ mọi lúc mọi nơi như là một điều hiển nhiên (như là điều tất yếu để sống tốt). Dần dần, nó tạo cho cơ thể một thói quen, hay cách gọi khác là karma, là nghiệp, khiến con người đắm đuối vào thế giới giả tưởng đó.
Điều tương tự xảy ra khi cầm điện thoại, hay sử dụng máy tính. Đó là bản thân cũng đang đắm trong thé giới giả tưởng và quên đi việc trải nghiệm cuộc sống. Nếu so sánh với robot thì lúc đó, mình có khác gì đâu? Điều đáng buồn là với lập trình viên thì để break được cái karma đó đòi hỏi một cái nỗ lực rất lớn.
Cuộc sống này, ngay tại lúc này có biết bao điều xảy ra, từ cái cây đang quang hợp đến hơi nước đang bốc lên thành mây. Thậm chí ngay trong cơ thể mình, thức ăn cũng đang được chuyển hoá thành cơ thể, oxy cũng đang được cơ thể mình hấp thu qua việc hít thở. Thế nhưng trong giây phút này, mình đang mải mê suy nghĩ về vấn đề gì đó mà quên đi những điều tuyệt vời cuộc sống đem lại cho mình.
Xã hội phát triển, vật chất đầy đủ hơn, nhưng không ai nói là con người thời nay hạnh phúc cả. Mọi người đều đang sống trong một thế giới khác, thế giới của những mảnh kinh nghiệm rời rạc mà họ ráng liên kết lại và gọi đó là logic.
Cũng may mắn là còn có giấc ngủ, để nó sắp xếp lại kí ức, và cũng là để con người tạm thoát khỏi vòng xoáy suy nghĩ mọi lúc mọi nơi như thế.
Cuộc sống này lớn và kì bí.